Karl Marx vẫn còn can hệ: những cái phe tả hiện
đại có thể học được từ triết gia
này
(Karl Marx still matters: what the
modern left can learn from the philosopher)
Trò chuyện với nhà sử học Gareth Stedman Jones.
Sean Illing
Sean Illing
London, Anh,
ngày 7 tháng 10 năm 2007: Nơi tưởng niệm Karl Marx tại nghĩa trang Highgate. Shutterstock
Tại lễ
tang của Karl Marx, người bạn và cộng sự lâu năm Friedrich Engels đã tuyên bố với
khoảng chục
người đến dự,
"Tên ông cũng như các trước tác của ông sẽ bền vững qua nhiều thời đại".
Lời của Engels
chắc chắn đã được xác nhận.
Dù chủ nghĩa
Mác đã thất bại nhưng
ý tưởng của Marx đã làm thay đổi thế giới. Tuy nhiên, câu chuyện của Marx, nhà
tư tưởng, là phức tạp.
Marx có
rất nhiều điều đúng. Phê phán của ông về chủ nghĩa tư bản sai trái nhưng lại hữu ích vô cùng. Ông biết rằng công nghiệp hóa sẽ làm đảo
lộn các hệ thống xã hội hiện tại và tạo ra những hệ thống
mới thay vào. Ông cũng thấy, có lẽ cũng như bất cứ ai, những
mâu thuẫn vốn có của chủ nghĩa tư bản và sự biến động của các chu kì kinh doanh.
Marx
cũng có rất nhiều
điều sai. Ông cho rằng bản chất con người có tính co dãn và mềm dẻo, có khả năng có bất kì hình dạng nào hễ có đúng điều kiện. Ngoài việc không
đúng sự thật, đây là luận điệu biện
minh chuẩn bị sẵn
cho các thí nghiệm kì cục trong việc lèo lái
xã hội.
Marx điên
cuồng tin rằng lịch
sử đi theo
một hướng rõ ràng: Sự vận động tiến
tới một xã
hội không tưởng phi
giai cấp là không
thể thay đổi và hiển nhiên. Đây là lúc Marx ở giai
đoạn tồi tệ nhất,
nâng ý tưởng lên trên
kinh nghiệm, nâng hi vọng lên trên logic.
Trong những
trước tác
lúc đầu, ông
tin rằng chủ nghĩa tư bản nhất định phải tiêu vong. Sau đó, Marx đã rút lại
khẳng định này, khi nhận ra rằng chủ nghĩa tư bản bền
vững hơn ông nghĩ ban đầu. Vào thời điểm cuốn Tư
bản ông viết phát hành
vào năm 1867, hơn hai thập kỷ
sau khi Tuyên ngôn
Cộng sản được công bố, ông đã hình dung chủ nghĩa cộng sản như là một đối thủ (competitor)
hơn là cái thay thế tất yếu của
chủ nghĩa tư bản.
Nhưng nhiệt
tình cách mạng của
Marx thời kì đầu đã quá quyến rũ đối với những người theo chủ nghĩa Mác để theo bước ông. Chủ nghĩa Marx, như nhà văn Pháp Albert
Camus nói, đã trở thành một "tôn giáo theo chiều ngang", thay Chúa bằng
lịch sử, thay sự
cứu rỗi đời đời bằng
thiên đường trần thế.
Với tất
cả mọi thứ được thực hiện theo tên ông,
di sản của Marx thách thức sự mô
tả giản đơn. Lời của Marx có chịu trách nhiệm cho hành động của những
người Marxist? Kể câu chuyện của ông theo cách nhìn nhận cả cái
đúng lẫn cái sai của
ông như thế nào?
Có vô số
tiểu sử của Marx — có lẽ là quá nhiều. “Karl Marx: Tiểu sử” của David McLellan, xuất bản lần đầu năm 1973, vẫn là cuốn tốt nhất và sâu sắc nhất. Nhưng cuốn
mới nhất của Gareth
Stedman Jones, nhà sử học về tư
tưởng thuộc
Đại học London, là một bổ sung đáng chú ý.
Cuốn
sách có tên là “Karl Marx: sự vĩ đại và ảo tưởng” của Jones là một cố gắng để loại
bỏ việc huyền thoại
hoá Marx và đặt
ông lại trong
"môi trường thế kỉ thứ mười chín của ông". Đó là một tiểu sử đồng cảm
nhưng có
cân nhắc. Hình ảnh
Marx mà chúng ta có được khác với hình ảnh mà chúng ta đã quen: một nhà tư tưởng đam mê
nhưng linh hoạt, ông sẽ
phản đối nền chính
trị thực hiện theo
tên của ông.
Nhưng
câu hỏi thú vị nhất là câu mà
Jones không trả lời trọn vẹn:
Liệu Marx có tác dụng
vào lúc này?
Mới
đây tôi
đã ngồi với Jones
để nói về cuốn sách đó.
Tôi hỏi anh
tại sao những ý tưởng của Marx vẫn còn thích đáng, ông đã đúng và sai điều
gì về chủ nghĩa tư
bản, và phe tả
hiện đại có thể học được từ
Marx điều gì.
Sean Illing
Xin cho
biết tại sao Karl Marx vẫn còn can hệ.
Gareth Stedman Jones
Tôi nghĩ
rằng trước tiên chúng ta phải tách Marx ra khỏi chủ nghĩa Marx. Tôi nghĩ rằng chủ
nghĩa Marx
có thể sai theo nhiều cách khác nhau. Nhưng hãy tập trung vào những gì mà chính
Marx thể
hiện. Dù chúng ta nghĩ về ông như thế nào,
ông đã đưa ra một bức tranh tuyệt vời về logic phát triển của chủ nghĩa tư bản
- nó tạo ra thị trường thế giới như thế
nào, nó sáng tạo
ra nhu cầu mới như thế
nào, nó phá bỏ
các tập tục
văn hoá được truyền lại
và coi thường
các hệ thống tầng
bậc như thế nào và
v.v.
Ông giải
thích tất cả những điều này với sự rõ ràng đáng kinh ngạc trong Tuyên ngôn Cộng
sản, mà theo
nhiều cách đó là
một bài ca chiến thắng (paean) đối
với giai cấp tư
sản tư bản
chủ nghĩa và
những gì họ tạo ra.
Sean Illing
Bài
ca chiến thắng
có lẽ là một từ quá mạnh, nhưng chắc chắn
Marx có một sự nể
trọng đối với
những thành tựu của chủ nghĩa tư bản. Anh sẽ nói gì về việc
ông ấy hầu như phản ứng chống lại
những trước
tác đầu tiên
của mình? Mỗi nhà
tư tưởng vĩ đại đều là sản phẩm của thời đại mình, nhưng điều này có vẻ đặc biệt
đúng với Marx.
Gareth Stedman Jones
Marx được
hình thành về mặt
tri thức bởi các phê phán
về tôn giáo và Kitô giáo nói riêng trong thế
kỉ 19.
Ông thực sự bám
vào ý tưởng rằng Chúa không tạo ra con người mà con người tạo ra Chúa. Nói cách khác, chủ thể và đối tượng bị đảo
ngược.
Cái
mới của Marx là nói rằng điều này có thể áp dụng được không chỉ với Chúa mà còn với các
thứ trừu tượng
khác, như nhà nước hay kinh tế: Con người tạo ra những thứ này trong quá trình lịch sử
nhưng đối với họ chúng dường như có sức mạnh độc lập, mặc dù con
người là kẻ sáng tạo ra
chúng chứ không
phải ngược lại.
Sean Illing
Tại sao
ý tưởng rằng
con người tạo ra Chúa chứ không phải ngược lại, lại là một tuyên bố
làm mất ổn định về chính trị như thế?
Gareth
Stedman Jones
Marx thay đổi bản chất và ý nghĩa của việc phê phán tôn
giáo. Thay vì thách thức các khẳng định của Kinh thánh hay Kitô giáo, ông nói
rằng chúng ta phải hiểu tôn giáo, giống như mọi thứ khác, theo góc độ tiến
hóa và lịch sử nhân loại; rằng những thứ chúng ta coi là thần thánh hay vĩnh cửu
chỉ đơn thuần là những sản phẩm của con người, và với việc bỏ quên sự thực
đó, chúng ta để cho chính mình trở thành đối tượng chứ không phải là chủ
thể.
Tượng
sáp Karl Marx tại Madame Tussauds
Ảnh của
Sean Gallup / Getty Images
Sean Illing
Như vậy khi Marx phê phán tôn giáo không phải vì nó không
đúng mà vì ông nghĩ rằng nó tướt đi khỏi con người ý thức kiểm soát (suy
nghĩ và hành động) của mình.
Gareth
Stedman Jones
Điều đó khá đúng. Dù thật hay không thì đó là một cái
gì đó đã được David Strauss và Bruno Bauer và nhiều người khác trước họ và thực
ra trong thế kỉ 18 có bàn luận. Phê phán của Marx nhắm vào việc thay đổi
điều kiện vật chất của con người, chứ không phải giải quyết những điều vớ vẩn
thần học. Vì vậy, ông mở rộng những phê phán của mình tới lĩnh vực xã hội và
chính trị.
Ông nói rằng chủ nghĩa tư bản, không giống như chế độ
phong kiến hay chế độ nô lệ, không phải là sản phẩm của sự chinh phục mà là kết
quả của sự phát triển của xã hội dân sự. Nói cách khác, hoạt động của con người
đã dẫn đến chủ nghĩa tư bản một cách tự nhiên. Nhưng, theo thời gian, chúng ta
đã bị trói buộc vào tiến bộ của nó và do đó quên rằng chúng ta là kẻ tạo [ra
nó] và luôn có khả năng tạo ra một cái gì đó mới hoặc tốt hơn hoặc công chính
hơn.
Sean Illing
Người ta có xu hướng tập trung rất nhiều vào các trước
tác ban đầu của Marx, bởi vì đó là nơi mà ta có được sự lãng mạn và nhiệt tình
cách mạng, nhưng ta có vẻ thích Marx lúc sau.
Gareth
Stedman Jones
Tôi quan tâm nhiều hơn tới việc Marx đạt đến đâu vào
những năm 1860, đó là việc lập luận rằng cách mạng không chỉ là một biến cố
mà là một quá trình, rằng nó là tích lũy. Tôi nghĩ rằng ông đã phát minh ra ngôn
ngữ về dân chủ xã hội, thực sự lan rộng trong 40 hoặc 50 năm sau. Marx không
phải là nhà phát minh duy nhất ra ngôn ngữ này, nhưng ông là nhà phát minh
chính. Ông đã khởi xướng thành công phong trào công nhân quốc tế theo nhiều
cách. Theo nghĩa đó, ông là một trong những kiến trúc sư hàng đầu của nền dân
chủ xã hội.
Sean Illing
Ngôn ngữ và ý tưởngcủa Marx lan rộng, nhưng chúng
cũng được lọc lựa và thay đổi. Có một chủ đề lặp đi lặp lại trong cuốn sách của
anh, ý tưởng rằng những gì được nói và làm dưới tên của Marx thường phản bội
tinh thần trong các trước tác của ông.
Gareth
Stedman Jones
Trong những năm 1850, Marx vẫn nghĩ rằng chủ nghĩa tư bản
là một cơ thể, do đó sẽ có việc sinh ra, lớn lên, trưởng thành, và chết đi.
Ông nghĩ rằng logic của hàng hoá và các giao dịch cá nhân sẽ lan rộng và bao
trùm cả thế giới, và cuối cùng, chúng ta sẽ chứng kiến một cuộc khủng hoảng và
sự sụp đổ một khi hệ thống đó cạn kiệt nguồn lực. Dù sao đi nữa, đó là hi
vọng của Marx từ năm 1848 tới 1857.
Tuy nhiên, ông dần dần nhận thức được rằng chủ nghĩa tư bản
dễ phục hồi hơn thế, rằng nó có thể điều chỉnh việc sản xuất quá mức và
dân số quá mức, thu hoạch xấu và mọi thứ còn lại. Nói cách khác, ông thấy
rằng chủ nghĩa tư bản không ở trong một cuộc khủng hoảng cuối cùng nào đó mà
sẽ tiếp tục. Và điều đó trở nên ngày càng rõ ràng hơn sau khi ông xuất bản cuốn
Tư bản, trong đó ông nhận ra rằng chủ nghĩa tư bản không quá dễ bị thương tổn
như ông từng hi vọng. Vì vậy, ông thực sự chuyển hướng và bắt đầu tin rằng
chủ nghĩa cộng sản nguyên thủy có thể sống sót theo cách nào đó và bỏ qua sự
phát triển tư bản chủ nghĩa.
Sean Illing
Tại sao sự tiến hóa này không được phản ánh trong chủ
nghĩa Marx vào đầu thế kỉ XIX?
Gareth
Stedman Jones
Sự phát minh ra chủ nghĩa Marx thật sự xảy ra vào những
năm 1870, và nó hoàn toàn gắn bó với niềm tin rằng toàn bộ hệ thống tất yếu
phải bị huỷ diệt và phải bị lật đổ. Điều này dẫn đến một dạng trung
thành kiểu tôn giáo với ý tưởng rằng chủ nghĩa tư bản đang trong tình trạng khủng
hoảng và các cuộc cách mạng là cần thiết để đẩy nhanh sự sụp đổ của nó. Loại
suy nghĩ này là cái tạo ra những người Bolsheviks trong thế kỉ 20.
Cuộc họp
ở Putilov Works, Petrograd trong thời Cách mạng Nga 1917. Shutterstock
Sean Illing
Hãy nói thêm một ít về cái mà Marx thực sự tin tưởng.
Marx bị ảnh hưởng bởi triết gia người Đức Hegel, người cho rằng lịch sử được
thúc đẩy bởi các ý tưởng và sự tiến hóa của ý thức con người. Nhưng Marx đảo
ngược lời Hegel, nói rằng chính đấu tranh giai cấp và lực lượng sản xuất định
hình nhận thức của con người và do đó lịch sử.
Anh có nghĩ Marx đúng chỗ này không?
Gareth
Stedman Jones
Tôi nghĩ rằng có một xu hướng đánh giá quá cao cho khẳng
định ông đưa ra xúc cảm đến mức nào. Bạn có thể quay trở lại thế kỉ 17
và thấy rằng các nhà lí thuyết về luật tự nhiên đã đưa ra các khẳng định
tương tự về mối quan hệ giữa tài sản, sản xuất và xã hội. Marx chỉ đơn giản nói
rằng chúng ta bắt đầu với việc săn bắt và hái lượm và sau đó chúng ta có đồng
cỏ rồi chúng ta có nền nông nghiệp và sau đó chúng ta có xã hội thương mại
và các thoả thuận chính trị tương ứng với các giai đoạn phát triển này.
Sean Illing
Tôi thường thất vọng vì chúng ta không có khả năng tách
rời thuyết quyết định lịch sử của Marx với các phê phán của ông về chủ
nghĩa tư bản. Marx, như anh nói, đã sai về rất nhiều thứ, nhưng ông hiểu bệnh trạng
của chủ nghĩa tư bản, mặc dù ông đã không xây dựng ra được cái khả dĩ thay
thế nó.
Gareth
Stedman Jones Tôi nghĩ rằng đây là một trong những cái nhìn sâu sắc nhất
của Marx. Ông chỉ ra rằng những cái ta có không chỉ là tái sản xuất hay mở rộng
việc phân chia lao động mà ta còn có cả một hệ thống tạo ra điều mới mẻ đồng
thời nó tạo ra các hệ thống quan hệ xã hội mới mà tới lượt mình các hệ
thống này lại tạo ra các nhu cầu mới. Điểm cơ bản của ông là hệ thống đó
là một hệ thống vốn dễ thay đổi và bóc lột, vừa có thể bị khủng hoảng vừa
có khả năng xói rỗng các tổ chức chính trị được nghĩ là tồn tại bên trên
nó.
Sean Illing
Các phê phán chính mà anh nghe về Marx trong các nhà lí
thuyết chính trị rằng ông là một nhà tư tưởng có hệ thống kép kín. Ông đã
cố gắng thu nhỏ thế giới vào lí thuyết, để làm cho nó nằm vừa vặn trong một
khung ý niệm, đó là một việc vặt của kẻ ngốc.
Đó có là một phê phán công bằng?
Gareth
Stedman Jones
Tôi nghĩ phê phán đó đúng cho Engels và chủ nghĩa Marx
hơn là cho chính Marx. Marx có nhiều hạn chế và có nhiều thứ khác mà ông
không để tâm vào, và tôi nghĩ ông không thấy được nhiều điều trong số
những điểm yếu này. Ông được biết qua phê phán của ông về tôn giáo nhưng
ông cũng được biết bởi những lí tưởng Hi Lạp xưa về cái đẹp, số phận và
công lí. Nhưng đôi khi ông không kiểm soát được mình. Ông cố biến thế giới
thành một cái gì đó khác với chính nó. Tôi nghĩ rằng những kẻ theo ông đã đi
xa hơn ông rất nhiều trong việc cố nhét thế giới vào một cái khung.
Sean Illing
Ý tưởng của Marx cho thấy những cuộc tranh luận hiện tại
của chúng ta về vấn đề toàn cầu hóa, thương mại tự do và chủ nghĩa tân tự do như
thế nào?
Gareth
Stedman Jones
Tôi nghĩ rằng chủ nghĩa tân tự do là một phiên bản mới của
việc làm cho con người thành kẻ sáng tạo ra các lực lượng ngoài tầm kiểm
soát của mình hơn là chịu trách nhiệm về chúng. Ví dụ, đối với tôi có vẻ có
rất nhiều điều đã trở nên tệ hại từ khi Chiến tranh Lạnh kết thúc vì trong
giai đoạn giữa Thế chiến thứ hai và đầu những năm 90, luôn có ý thức rằng có một
sự hiện diện của Cộng sản cần phải bị đánh trả và tranh đua.
Đó là thời hoàng kim cho nền dân chủ xã hội vì
các chính phủ, kể cả chính phủ Mỹ hối hả tìm kiếm cái thay thế (alternative)
cho chủ nghĩa cộng sản, nhưng điều đó có nghĩa là công nhận các công đoàn, khuyến
khích các đảng dân chủ, khuyến khích hợp tác nhiều loại và v.v...
Kể từ năm 1991, sự phát triển của chủ nghĩa tư bản không
có lực phản kháng, và chính sự phát triển không kiểm soát được đó mà Marx
đã phản ứng chống lại trong Tuyên ngôn Cộng sản. Hiện nay, cũng như trước
đây, mọi người đều được cho biết rằng có một giới hạn cho những gì ta có thể
làm và mặc dù việc làm của họ đang bị lấy đi và cuộc sống của họ đang bị
đảo lộn, họ chỉ có việc phải đối phó với nó bởi vì nó là một kết quả không
thể tránh khỏi của sự tiến bộ và phát triển.
Nhưng tôi nghĩ rằng đây là việc chúng ta thoái thác
trách nhiệm của mình trong việc cải thiện và thay đổi thế giới.
Sean Illing
Dù sao thì chủ nghĩa tư bản dường như đã thắng. Luật
vô thường áp dụng cho chủ nghĩa tư bản cũng nhiều như cho bất cứ thứ gì khác,
nhưng không còn lựa chọn có ý nghĩa nào khác, không có gì ở phía bên kia
của chủ nghĩa tư bản. Vậy điều đó đặt chúng ta ở đâu?
Gareth
Stedman Jones
Tôi nghĩ chúng ta không nên chấp nhận điều đó. Những gì
chúng ta nên nói là chủ nghĩa tư bản có thể là một đặc điểm không tránh
được của thế giới, nhưng nó có thể kiểm soát được. Nó có thể chuyển thành các
hình thức ít phá hoại hơn, và đó là những gì mà các đảng phái chính trị nên quyết
tâm làm.
Sean Illing
Marx có câu viết nổi tiếng rằng các nhà triết học chỉ
giải thích thế giới, trong khi cái chính là thay đổi nó. Không chút nghi ngờ
là Marx đã thay đổi thế giới. Anh có nghĩ rằng Marx đã làm nó tốt lên không?
Gareth
Stedman Jones
Rất khó để phân biệt tác động của ông với tác động của
tất cả các loại hoàn cảnh khác, nhưng tôi nghĩ rằng chúng ta được tốt lên hơn là
nhờ có các phê phán của ông.
Sean Illing
Phê phán của Marx về tôn giáo rằng nó là một loại
thuốc gây mê. Có lẽ cần có một phê phán tương tự về thế giới hiện tại của
chúng ta, bão hòa với điện thoại thông minh và phương tiện truyền thông xã hội cùng
với các hình thức phân tâm khác. Bạn có nghĩ rằng những công nghệ này ngăn
chúng ta đối mặt với tình trạng của mình, và quan trọng hơn, ngăn chúng ta thay
đổi nó?
Gareth
Stedman Jones
Tôi nghĩ điều đó là đúng. Đó là chỗ mà suy nghĩ của Marx
vẫn còn truyền cảm và tích cực. Ông nhấn mạnh rằng thế giới có thể khác đi. Dù
đó là điện thoại thông minh hoặc internet hoặc băng chuyền và nhà máy, không
có thứ gì trong số này nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Có những cách để hạn
chế những thứ này, hoặc ít nhất đảm bảo rằng chúng ta có thể kiểm soát được ảnh
hưởng của chúng.
Luôn luôn có tiềm năng cho
thay đổi, và chính trị là con đường dẫn đến sự thay đổi đó.
No comments:
Post a Comment