The US ignores
island conflicts in Asia at its peril (East Asia Forum)
Donald Gross, Pacific Forum
CSIS
Đối với hầu hết người Mĩ, các yêu sách mâu thuẫn của các nước châu Á đối
với các đảo nhỏ ở biển Hoa Đông và biển Hoa Nam (biển Đông) là một màn diễn phụ
làm phân tán sự chú ý khỏi những vấn đề an ninh quốc gia nghiêm trọng hơn ở
Syria, Afghanistan, Bắc Triều Tiên và các nơi khác. Nhưng nhiều sự kiện gần đây
cho thấy rằng việc Hoa Kì bỏ qua những tranh chấp biển đảo là đánh liều.
Hôm 9 tháng 5, một tàu tuần duyên Philippines đã nã súng một tàu đánh
cá Đài Loan bị cho là đánh bắt cá trái phép trong vùng đặc quyền kinh tế của
Philippines. Trong vụ việc mà Tổng thống Đài Loan Mã Anh Cửu gọi là ‘giết
người một cách lãnh đạm’, lính Philippines đã bắn chết một ngư dân 65 tuổi
trúng đạn ở lưng.
Hậu quả vụ việc đối với hai nước này là rất đáng kể. Tổng thống
Philippines Benigno Aquino III bác bỏ cáo buộc giết người nhưng đã đưa ra một ‘lời
xin lỗi cá nhân’ cho vụ việc mà ông cho là ‘không có chủ ý’. Đài Loan bác bỏ
lời xin lỗi và cáo buộc Philippines ‘thiếu chân thành và không đáng tin cậy’
trong việc hợp tác điều tra. Trong khi
đó, Đài Loan phái tàu hải quân đến khu vực để bảo vệ ngư dân của mình.
Phản ứng chính thức của Hoa Kì nhiều lắm là chỉ ở mức tối thiểu, với việc
người
phát ngôn của Bộ Ngoại giao tuyên bố rằng Hoa Kì 'hi vọng [Philippines] sẽ tiến
hành’ điều tra, trong lúc đó đại
sứ Mĩ tại Philippines cho biết ‘chúng tôi biết những điều này sẽ được giải
quyết thông qua đàm phán . ... Chúng tôi vui mừng rằng họ sẽ giải quyết những
việc này như những nền dân chủ giải quyết với nhau.’
Câu hỏi thực sự là liệu Hoa Kì có thể an nhiên tự tách mình ra khỏi cuộc
xung đột giữa hai đồng minh này hoặc thậm chí khỏi cuộc tranh chấp gây tranh cãi
hơn giữa Trung Quốc và Nhật Bản đối với quần đảo Senkaku / Điếu Ngư hay không.
Điều gì sẽ xảy ra nếu ngư dân chết đó là một người Trung Quốc bị giết vì
‘rủi ro’ và ‘không có chủ ý’ là do lực lượng hải quân Nhật Bản? Hoặc chuyện gì
sẽ xảy ra nếu tàu hải tuần của Trung Quốc ở biển Đông bắn chết một nhân viên Lực
lượng Tuần duyên Nhật Bản? Thậm chí tệ hơn, Mĩ sẽ làm gì nếu một cuộc đụng độ
chết người xảy ra giữa máy
bay chiến đấu F-15 của Nhật Bản và máy bay của Trung Quốc?
Hoa Kì đã trở thành con tin của chính sách cứng rắn của Thủ tướng Nhật
Bản Shinzo Abe, kẻ đã ma mảnh sử dụng cuộc tranh chấp đảo để kích động tình cảm
dân tộc và củng cố vị thế chính trị trong nước của ông ta.
Trong tình huống xảy ra cuộc đối đầu với tàu hoặc máy bay tuần tra của
Trung Quốc, Abe
đã thể hiện rõ rằng Nhật Bản sẽ phản ứng quyết liệt - có nghĩa là, họ sẽ bắn
trước và hỏi sau - để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của Nhật Bản. Điều đó có khả
năng sẽ lôi kéo lực lượng quân sự Mĩ vào để hậu thuẫn cho Nhật Bản, dựa trên cách
giải thích hiện tại của chính quyền Obama về nghĩa vụ của Mĩ theo hiệp ước
phòng thủ Mĩ-Nhật - mặc dù Mĩ không công nhận chủ quyền pháp lý của Trung Quốc hay
của Nhật Bản đối với các đảo tranh chấp.
Thật kém may mắn nếu Hoa Kì phải bị bó vào việc bảo vệ yêu sách của
Tokyo đối với các đảo mà họ có được bằng chinh phục trong cuộc chiến tranh
Trung-Nhật năm 1895.
Một tình huống tương tự xảy ra vào năm 2004 khi Đài Loan thực hiện những
hành động có thể kích động một cuộc chiến tranh với Trung Quốc và lôi kéo Hoa Kì
vào bởi nghĩa vụ của hiệp ước. May mắn là chính quyền Bush
đã cảnh báo Đài Loan kiềm chế hành vi hung hăng của họ và tránh được một cuộc
xung đột.
Không thiếu các đề xuất từ các chuyên gia chính sách, ở Hoa Kì và Châu
Á, về cách làm thế nào để giảm bớt, tháo ngòi và cuối cùng là giải quyết các
tranh chấp về đảo ở biển Hoa Đông và biển Hoa Nam. Chuyên gia Richard
Bush của Brookings đã viết một cách sâu sắc về những cách để ngăn chặn các
tình huống 'bi thảm' mà ông tin rằng có thể xảy đến giữa Nhật Bản và Trung Quốc
trong tranh chấp đảo. Chuyên gia cao cấp Mark
Valencia của Nautilus đã vạch ra các quy định chi tiết cho một Bộ quy tắc ứng
xử để giảm nguy cơ xung đột ở biển Đông.
Tôi đã lập luận rằng có thể đạt
tới một giải pháp nếu Mĩ thương lượng để
Trung Quốc rút tất cả các lực lượng của họ hiện đang can dự vào việc tuần tra
lãnh thổ Nhật Bản ra khỏi một khu vực an ninh xác định xung quanh Nhật Bản.
Trong bất kì trường hợp nào, tất cả các nước có dính dáng tới các tranh chấp đảo
đều nên nộp yêu sách của mình cho Tòa án Quốc tế về Luật Biển phân xử. Cho đến
nay chỉ có Philippines theo đuổi cách tiếp cận thứ hai này.
Sự thật đáng buồn là các đề xuất của chuyên gia sẽ không ra tích sự gì
nếu quốc gia hiện đang chế ngự khu vực châu Á - Thái Bình Dương – là Hoa Kì - vẫn
tiếp tục nhìn hướng khác khi mối đe dọa về xung đột vũ trang nghiêm trọng đối với
các đảo nhỏ nẩy nở ra. Bày tỏ ‘hi vọng’ và đưa ra ‘khuyến khích’ cho các nước
châu Á tự giải quyết một cách hòa bình những tranh chấp khó khăn này là không xứng
đáng với một đất nước có sức mạnh chính trị, ngoại giao và quân sự để thúc đẩy
và đạt tới giải pháp cho xung đột. Không cần phải nói, một thái độ chủ yếu là né
tránh cũng ít có tác dụng củng cố vị thế của Mĩ trong khu vực.
Donald Gross là thành viên cao cấp
tại Diễn đàn Thái Bình
Dương, Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế, một cựu quan chức Bộ Ngoại
giao, và là tác giả của The China
Fallacy: How the US Can Benefit from China’s Rise and Avoid Another Cold War (Kẽ
hở về Trung Quốc: Mĩ có thể hưởng lợi từ sự trỗi dậy của Trung Quốc và Tránh Một
cuộc chiến tranh lạnh khác như thế nào) (Bloomsbury, 2013).
No comments:
Post a Comment